Đây là câu chuyện có thật của 1 Sinh viên trường Đại học Quốc gia Hồ Chí Minh được đăng trên báo Tuổi trẻ:
Tôi hiện là sinh viên. Tôi từng là 1 con nghiện game, rất nghiện là đằng khác. Tôi nghiện từ năm lớp 6, lớn hơn 1 chút tôi làm quen với máy tính và game máy tính, và đến năm tôi học cấp 3 thì Game Online xuất hiện và cuốn tôi vào con đường tội lỗi của mình. hồi đó mỗi ngày tôi đc ba mẹ cho 2000 ăn sáng và tiêu vặt, nhưng tôi không ăn sáng mà dành số tiền ít ỏi đó để chơi game . chơi ko thoả mãn tôi bắt đầu cúp học thêm. Bao nhiêu tiền 3 mẹ ông bà cho mua truyện, thậm chí cả tiền cắt tóc có 5000 tôi đều đi chơi game hết, ko đủ tôi cầm đồ gia đình cho tiệm cầm đồ để chơi game...
đến 1 này 3 mẹ tôi phát hiện đồ trong nhà bị mất, tra hỏi mãi tôi phải thú nhận. từ đó 3 mẹ tôi quản lý tôi rất chặt: buổi sáng mẹ tui chở tôi ra đầu đường ăn sáng và ko cho tiền nữa. đến giừo tan học 3 tôi đón sẵn ở cổng trường, đi học thêm cũng vậy. suốt 3 năm liền quả thật tôi vãn còn nghiện game, thỉnh thoảng vẫn lén ra chơi game nhưng đã ít hẳn. năm lớp 12 tôi tự thấy mình nếu ko bỏ gbame lo học hành thì sau khi thi tôt nghiệp tôi sẽ làm gì, về đâu. Năm lớp 12 tôi quyết tâm tu chí học hành, 1 phần nhờ ba mẹ tôi động viên và 2 người bạn chăm chỉ của tôi giúp đở. Năm đó có nhiều lúc học hành mêt quá lại nhớ tới game, lại mò ra quán vi tính chơi, nhưng thực sưj lương tgâm cắn rứt, chơi mà thấy sao trách nhiệm của mình nặng nề quá, làm mất cả vui.thế là lại trở về bàn học...
có lẽ những lời lẽ động viên và nghiêm khắc của ba mẹ , sự tủi hổ với bạn bè đã làm nên trách nhiệm trong tôi. Năm đó cả lớp 52 đứa chỉ mình tôi đậu Đại học (
trường tôi là trường bán công, lớp hệ B)
Tôi vẫn thường tự nhủ nếu ngày ấy ba mẹ tôi ko phát hiện, ko kèm cặp thì bây giờ tôi vẫn còn ngậm ngụa trong các tiệm game online. ( SV trường ĐH QG HCM)
Mong rằng đọc những lời lẽ có thật trên bạn sẽ ngẫm nghĩ lại về việc học của mình. Đừng nghĩ mình học trường BC mà ngừng cố gắng. Hãy biết dừng lại và vươn lên đúng lúc. Đọc song bài báo này tôi đã nghiệm ra cho mình rất nhiều. Còn bạn